watch sexy videos at nza-vids!
Thông báo Sinhvien.xtgem.com chính thức chuyển về Saoviet.mobi hãy truy cập thường xuyên nhá.
Games Online mới & HoT nhất hiện nay
Vua bài Online 251 (IWIN Online bản đẹp 2012)
XOLO8X.SEXTGEM.COM
Xin chao!Mozilla/5.0
Hãy lưu lại trang www.saoviet.mobi này và giới thiệu tới bạn bè nhé!

Truyện ngắn : (Đọc xong đừng khóc nhé) -----------EM MUỐN SINH CON-----------

( "Em muốn sinh con", Khương ngái ngủ: "Bao giờ?".
Ngay bây giờ, em muốn làm tình không dùng bcs". Khương giật mình, tỉnh cả ngủ...)

* * *

Lần đầu gặp mặt, Hân ngỡ ngàng khi "đối tượng" là một thanh niên mặt búng ra sữa. Thế nhưng, hắn luôn mồm xưng anh và gọi cô là em.

Hân quen Khương trên một trang web hò hẹn online. Tất cả khởi đầu từ một đoạn giới thiệu mang đầy tính khiêu khích: "Trần Lê Ngọc Hân, viết lách tự do, sinh năm 1974, tuổi Dần. Ai không sợ bị thịt thì cứ nhào vô".

Ba ngày sau khi đăng hai câu giới thiệu ấy. Hân nhận được rất nhiều thư nhưng cô khá ấn tượng trước một lá thư khiêu khích không kém trong hộp mail: "Nguyễn Đăng Khương, thiết kế nội thất, tuổi Mèo. Mèo là chú của cọp nên không sợ bị thịt, sẵn sàng nhào vô".

Đọc e-mail, Hân khinh khỉnh: "Nhỏ hơn một tuổi à? Cũng không đến nỗi".

Thế nhưng, Khương chỉ mới 20 xuân xanh, thua Hân 13 tuổi, vẫn đang học đại học. Cũng là Mèo nhưng đi sau Hân hơn một con giáp. Buổi hẹn hò offline đầu tiên ở Hands, quán cà phê yêu thích của Hân nhìn khuôn mặt búng ra sữa của Khương, Hân suýt té ghế. "Em trêu tôi đấy à?", Hân gằn giọng.

Khương tỉnh queo: "Ban đầu định là vậy nhưng bây giờ thì không. Chị đẹp hơn em nghĩ", Hân xô ghế đứng dậy, quay đi không thèm ngó lại.

Thế nhưng Khương không dễ bảo như Hân nghĩ. Một tháng sau buổi hẹn hò thất bại ấy, Khương xuất hiện trước mặt Hân, cũng tại Hands, với dáng vẻ hoàn toàn khác. Tóc húi cua, hàm râu quai nón gọn gàng, vóc dáng cao ráo, săn chắc nổi bật trong chiếc áo pull màu đỏ vang và quần bò bạc thếch. Trước ánh mắt sững sờ của Hân, Hương nhe răng: "Sao? Bây giờ tôi xưng anh với Hân được chưa?".

Hân tự rủa sả mình sao lại tiết lộ quán cà phê Hands và cả thói quen ngồi đồng ở đây để Khương biết đường mò đến. Cô đốp chát ngay: "Trừ khi em tẩy được cả giấy khai sinh".

"Giấy tờ không quan trọng, một người làm việc tự do, chẳng bao giờ ký hợp đồng như em hẳn phải hiểu điều đấy chứ", Khương đốp chát lại.

"Nhưng như vậy không có nghĩa em có thể lớn lên bằng tôi", Hân phản bác.

Khương gân cổ cãi: "Cũng không có nghĩa là anh nhỏ hơn em, phải không? Thôi thì em cứ xem anh như là một con mèo, còn em là một con cọp, bỏ qua chuyện tuổi tác, được không?". "Chị không rảnh để chơi với em, nhóc à!". "Vậy có rảnh để yêu không?". "Không, chỉ rảnh để cưới thôi".

Khương im lặng. Hân vẫn giữ gương mặt điềm tĩnh nhưng trong bụng hò reo chiến thắng . Đàn ông nào cũng vậy, nghe đám cưới là rụt vòi, huống chi Khương chỉ mới 20 tuổi, còn thích bay nhảy. Thật tình, Hân cũng thấy tiếc cậu chàng đẹp trai này nhưng giá 20 nhân thêm cho hai thì còn có cơ may...

Đột ngột, Khương lên tiếng: "Em hứa đấy nhé, rảnh để cưới, ghi cho anh địa chỉ nhà em, mai anh sang nhà hỏi cưới".

Hân sa sầm nét mặt: "Đùa đủ rồi đấy, cậu làm tôi bực rồi đấy!".

Khương vẫn kiên nhẫn: "Người ta bảo con gái tuổi Dần thường muộn chồng. Nếu lấy chồng sớm thế nào cũng goá bụa. Em bây giờ lấy chồng được rồi, anh cũng không sợ bị em khắc chết".

Hân bật cười, không thể nghĩ ra thêm lý do để xua đuổi con mèo si tình từ trên trời rơi xuống này. Vậy là yêu nhau!

Một ngày mưa, Hân nằm cuộn tròn tấm chăn mỏng, gối đầu lên ngực Khương, thì thầm: "Em muốn sinh con", Khương ngái ngủ: "Bao giờ?".

Ngay bây giờ, em muốn làm tình không dùng bao cao su". Khương giật mình, tỉnh cả ngủ, mắt mở to: "Em đùa à?".

"Không, em nói thật. Em đã hơn 30 tuổi rồi, cũng đã đến lúc sinh con". Khương im lặng. Hân lại tiếp: "Anh không cần lo. Em tôn thờ chủ nghĩa độc thân nên chỉ muốn sinh con chứ chẳng ràng buộc trách nhiệm gì ở anh cả. Nếu thích, anh có thể đến thăm con, không thì thôi, em chẳng mang con đến mè nheo hay làm phiền anh đâu".

Khương vẫn im lặng.

"Chắc lại sắp vùng ra khỏi chăn và bỏ chạy. Rồng hay mèo hay ngựa thì cũng nhát như nhau cả, ôi đàn ông". Hân nghĩ một cách ca thán. Trải qua vài ba mối tình, Hân không còn ngạc nhiên hay đau lòng trước phản ứng hiện giờ của Khương. Những người tình trước của cô có say đắm đến mấy cũng bỏ chạy khi nghe đến chuyện sinh con.

Khương bước ra khỏi chăn thật nhưng không khoác áo và rời khỏi phòng như những anh chàng khác.

Anh lặng lẽ rít thuốc hồi lâu rồi bảo: "Mình cưới nhé!". Hân tưởng mình nghe lầm: "Sao?". Khương quay lại nhìn cô, cười dịu dàng: "Đám cưới, anh nói là mình làm đám cưới". Đến lượt Hân im lặng, cô chưa lường trước tình huống này.

Nhìn vẻ mặt của Khương, Hân biết anh không đùa. Hân khinh khỉnh: "Anh không cần vì đứa con mà cưới cả con vợ già đâu. Em nói rồi, em tôn thờ chủ nghĩa độc thân".

Khương bật cười, dụi đầu vào ngực Hân: "Anh không vì đứa con mà cưới em. Anh muốn dùng đám cưới để hợp thức hoá mong ước sinh con của em, không được sao? Bỏ quách cái chủ nghĩa độc thân của em đi, cũng đã đến lúc em cần một gia đình đúng nghĩa rồi đấy cưng" và anh hôn cô thật nồng nàn.

Khương nói là làm nên ngay tuần sau, anh đưa cô về ra mắt mẹ và xin cưới. Bố Khương mất từ khi anh còn nhỏ, nhà chỉ có hai mẹ con. Mẹ Khương đón Hân bằng ánh mắt sắc sảo pha chút lạnh lùng.

Khương chỉ mới hơn 21 tuổi, chưa đến lúc lập gia đình, bà tự hỏi ở cô gái này có điều gì khiến con trai mình say mê đến vậy. Hân rợn người khi mẹ Khương đưa mắt "chiếu tướng" cô từ đầu đến chân mình.

Cô chưa từng biết sợ ai hay điều gì nhưng giờ đây, tim cô đang đập mạnh. Rõ ràng, mẹ Khương không như những trở ngại mà Hân từng đối đầu.

Sau mấy phút căng thẳng, bà tằng hắng hỏi: "Cháu là người ở đâu?". "Dạ, cháu sinh ra ở Sài Gòn nhưng cả nhà cháu đã qua Mỹ định cư, chỉ còn mình cháu ở đây thôi ạ".

"Sao cháu không đi theo họ?".

"Dạ, tại vì cháu thích ở Việt Nam", Hân đáp hơi khiên cưỡng, không lý nào lại nói với mẹ chồng tương lai rằng mình ở lại Việt Nam lúc ấy chẳng qua vì mối tình đầu với một anh chàng kiến trúc sư.

"Cháu bao tuổi rồi?".

Hân lúng túng. Yêu Khương đã hơn năm nhưng cô vẫn ngại khi thú nhận với ai đó cô hơn anh 13 tuổi, dù sau khi Khương nỗ lực thay đổi ngoại hình, trông cô chẳng đến nỗi già hơn anh.

Ngay lập tức, Khương đỡ lời cho người yêu: "Dạ, cô ấy tuổi Dần ạ".

Gương mặt mẹ Khương bỗng biến sắc, bà gằn giọng: "Tuổi Dần thì không được, không cưới xin gì cả". Khương thảng thốt: "Sao vậy mẹ?".

Sao trăng gì? Con gái tuổi Dần lấy chồng sớm có số sát phu, con thừa biết mà".

Trời ơi, đó chỉ là chuyện vớ vẩn. Sao mẹ tin được".

Không vớ vẩn, nếu muốn, hai đứa chờ mười năm sau, bước qua tuổi 30 rồi cưới". Mẹ Khương nói với giọng đắc thắng, bà thừa biết chẳng đứa con gái nào chịu điều kiện vô lý này.

Khương cũng đắc thắng đáp ngay mà quên mất điều mình đang cố giấu: "Cô ấy đã qua ba mươi rồi mẹ ơi". Nhìn đôi mắt mở to của mẹ Khương lúc ấy, Hân rên thầm trong bụng: "Thôi rồi".

Sau ngày hôm ấy, sóng gió phủ chụp lên mối tình của họ. Mẹ Khương kiên quyết phản đối, thậm chí lấy cái chết để doạ con. Khương cố gắng thuyết phục mẹ nhưng vô ích. Sợ Hân buồn, anh khuyên cô kiên nhẫn cho anh thêm thời gian.

Trước mặt Khương, Hân luôn tỏ ra điềm tĩnh nhưng đêm về, cô ôm gối khóc. Đã lâu lắm rồi từ sau mối tình đầu tan vỡ cũng bởi định kiến tuổi Dần, Hân mới khóc vì một người đàn ông.

Nửa năm sau, mẹ Khương tìm gặp Hân. Cô hẹn bà ở Hands vào ngày 28 Tết, ngày làm việc cuối cùng trước Tết Nguyên Đán của Hands. Năm nào cũng vậy, Hands luôn đóng cửa vào 28 Tết và khai trương lại vào mùng Bốn. Hân vẫn còn nhớ ngày đầu tiên mình lồng tay vào tay Khương cũng là 28 Tết.

Hands nằm cuối một con hẻm nhỏ yên tĩnh giữa trung tâm thành phố sầm uất. Người không biết khó có thể tìm ra Hands giữa những con đường ngoằn ngoèo và chi chít như bàn cờ. Hands nhỏ, có chưa đến năm cái bàn nhưng nhờ vậy mà tuyệt đối yên tĩnh. Hân vẫn thường một mình đến Hands với chiếc laptop, ngồi vào chiếc bàn kê sát ô cửa sổ trắng và gõ lóc cóc viết bài. Và giờ đây, cô cũng đang ngồi ở chiếc bàn ấy, đối diện với mẹ Khương.

Mẹ Khương mở đầu chuyện một cách nhẹ nhàng: "Cháu có thật sự muốn làm con dâu của bác không?".

Hân im lặng, cân nhắc hồi lâu và khẽ đáp: "Cháu thật sự muốn làm vợ Khương và cháu mong bác đồng ý".

Vẫn giữ vẻ tự nhiên, bà hỏi: "Cháu nghĩ Khương muốn cưới cháu vì điều gì?". Hân im lặng, cô muốn trả lời vì tình yêu nhưng không hiểu sao không thể thốt nên lời. Mẹ Khương mỉm cười ý nhị: "Cháu không đủ can đảm để trả lời vì tình yêu, đúng không?". Hân mím chặt môi: "Bác muốn nói gì?".

Mẹ Khương vẫn điềm tĩnh: "Bác muốn cháu chủ động rời xa Khương trong một năm, không liên lạc và không giải thích bất kỳ điều gì cả. Nếu nó thật sự yêu cháu, nó sẽ vượt qua khoảng thời gian ấy và sẵn lòng chờ cháu quay về. Khi ấy, bác sẽ không phản đối chuyện đám cưới nữa. còn ngược lại, tình cảm hiện giờ nó dành cho cháu chỉ là đam mê nhất thời và hai đứa nên kết thúc. Bác cũng đang thắc mắc liệu cháu có thật sự tin là Khương yêu mình không hay chỉ đang say mê một phụ nữ từng trải và có chút nhan sắc. Sao? Cháu có tự tin để thử không?".

Bằng những nhận xét tinh tế của mình, bà thừa hiểu Hân là cô gái ngang tàng và có lòng tự tôn rất cao. Bà biết mình đã đánh trúng đòn và chắc chắn Hân sẽ đồng ý. Một cách chậm chạp, Hân khẳng định lại điều bà đang nghĩ: "Quyết định như vậy, bác nhé!".

Một năm trôi qua, Hân đang ngồi trên taxi đến Hands. Cây kim giờ trên tay của cô đang nhích dần đến số 11. Đêm đã khuya nhưng Sài Gòn vẫn chưa muốn ngủ. Hôm nay là 28 Tết. "Lại là ngày 28, không biết nên yêu thương hay nguyền rủa nó đây?", Hân vừa nghĩ vừa nhìn mông lung.

Không khí hội hè phủ khắp nơi nhưng lòng Hân trống rỗng. Cô vừa mong gặp lại Khương vừa sợ mình sẽ thất vọng.

Một năm qua, giữ đúng lời hứa vời mẹ Khương, Hân bẻ sim điện thoại, thay đổi chỗ ở, đóng cửa Facebook, không đến Hands và bất cứ nơi nào khác mà Khương có thể tìm đến. Cô vác ba lô đi khắp nơi, từ Đà Lạt, Nha Trang đến Hà Nội, Sa Pa... Cô đi vừa để viết bài vừa để quên đi nỗi cô đơn đang giày vò mình.

Hân biết ở Sài Gòn, Khương đang điên cuồng tìm cô. Hân đau lòng khi nghĩ đến gương mặt hốc hác và đôi mắt trũng sâu của anh. Ngày nào, Khương cũng gửi e-mail cho Hân và giăng trên Facebook lời van xin tha thiết: "Hân, em đang ở đâu? Đừng tránh mặt anh nữa!". Hân đọc hết, biết hết nhưng im lặng. Cô chỉ biết động viên chính mình và đánh dấu chéo vào quyển lịch cầm tay khi mỗi ngày trôi qua.

Đã có lúc Hân tưởng mình bỏ cuộc khi những lá e-mail của Khương thưa dần rồi mất hẳn. Dòng chữ tha thiết trên Facebook đã được thay bằng những câu cập nhật cuộc sống thường ngày của anh.

Thỉnh thoảng, Khương lại khoe những tấm ảnh anh chụp khi đi du lịch đâu đó, vây quanh anh luôn có những cô gái xinh đẹp và trẻ trung. Hình ảnh đó làm Hân vừa ghen vừa có cảm tưởng mình như bị xóa sổ khỏi cuộc đời của Khương.

Những lúc ấy, Hân ngồi lặng câm trước laptop và nhếch mép: "Đàn ông..." nhưng nước mắt lại rơi trên má cô nóng hổi. Hân quệt đi ngay, dù gì, đây cũng không phải lần đầu tiên cô không được lựa chọn.

Là con gái tuổi Dần, Hân đã khá quen với điều này. Người tình đầu của Hân cũng đã không thể vượt qua định kiến của gia đình và bỏ rơi cô chỉ vì hai chữ "tuổi Dần". Với những người tình sau, Hân chẳng bao giờ đặt quá nhiều hy vọng vào họ. Rồi cũng như nhau cả thôi!

Thế nhưng lần này khác, Hân biết mình yêu Khương, yêu thật sự kể từ sau mối tình đầu nên cô không thể dễ dàng bỏ cuộc. Máy bay bà già thì đã sao? Tuổi Dần thì đã sao? Chẳng lẽ cô không được quyền yêu như bao người phụ nữ khác? Và Hân vẫn ôm ấp một hy vọng nhỏ nhoi, vẫn đánh dấu chéo vào quyển lịch cầm tay khi mỗi ngày trôi qua. Cô chờ ngày được gặp lại Khương.

Chiếc taxi đỗ xịch trước con hẻm nhỏ cắt ngang những dòng suy nghĩ của Hân. Cô thanh toán cước phí rồi lặng lẽ gõ chân trên con đường lồi lõm quen thuộc. Bây giờ là 11 giờ rưỡi đêm 28 Tết và cô đang đến Hands. Nếu thật sự yêu và còn nhớ Hân, Khương chắc chắn đang đợi cô ở Hands, ít nhất là qua 12 giờ đêm nay.

Hands không khác một năm trước là mấy. Vẫn một mảng tường trắng in đầy những dấu tay bằng sơn đủ màu của các vị khách, vẫn những chiếc bàn gỗ mộc mạc được lau chùi sạch sẽ đến bóng loáng, vân những cây mai giả nhỏ xíu đặt trên bàn và những phong bao lì xì đỏ đính lục lạc đong đưa reo vui bên ô cửa sổ...

Hân đưa mắt tìm kiếm chiếc bàn kê sát ô cửa sổ trắng. Tim cô như rơi tõm xuống. Chiếc bàn trống không. Hân đưa mắt nhìn quanh. Hands vẫn còn lác đác dăm vị khách nhưng tuyệt nhiên không có người cô muốn tìm.

Hân tưởng như mình không đứng vững. Một cơn khó thở dâng lên khiến tim Hân đau thắt. Cô ôm lấy lồng ngực, lê chân khó nhọc về phía chiếc bàn quen thuộc và gọi một ly cappuchino. Mọi vật trước mắt cô nhoè đi. Hân biết mình đang khóc. Cô quệt nước mắt và cố gượng cười với cô phục vụ, nhưng nụ cười của cô phản chiếu xuống vệt nước trên mặt bàn trông méo mó và thảm hại như nụ cười của anh hề vào ngày rạp xiếc vắng khách.

Cô phục vụ ái ngại hỏi: "Chị không sao chứ?". Hân lắc đầu, cố pha trò: "Không, chỉ là tôi có hẹn một người quan trọng nhưng lại bị cho leo cây".

Cô phục vụ cợt vỗ tay lên trán: "à, thì ra là chị" rồi quày quả đi về phía quầy bar. Cô gái trở lại với một chiếc máy MP3 và bảo: "Sáng nay, có một anh chàng cũng nói câu tương tự như chị vậy. Anh ấy nhờ tôi trao lại thứ này cho cô gái nào ngồi ở chiếc bàn kê sát cửa sổ và cũng bị người ta cho leo cây".

Hân đón chiếc máy từ tay cô phục vụ, tim cô đập mạnh liên hồi. Tay run run, cô gắn tai nghe và nhấn nút play. Giọng Khương vang lên trầm ấm như đang ở thật gần: "Em đang khóc vì anh đã không đến, có phải không? Anh đã chờ em suốt một năm qua ở Hands và lần nào, anh cũng thất vọng ra về. Anh liên lạc với em bằng mọi cách nhưng vô ích. Anh biết em vẫn quan sát anh từng ngày, anh van xin em rồi khiêu khích em trên Facebook để em xuất hiện nhưng tất cả đều công cốc".

Anh tự hỏi mình đã làm gì sai để em phải xa lánh anh như vậy? Sáng nay, anh đến Hands từ rất sớm và chờ em đến tận trưa. Em vẫn mất hút. Anh thật sự không đủ kiên nhẫn nữa. Khi em nghe được những lời này, anh đã ngồi trên máy bay sang Pháp. Anh sẽ làm việc ở đó trong ba năm và có thể lâu hơn. Có lẽ chúng ta không còn gặp lại nhau. Chúc em mạnh khoẻ và hạnh phúc".

Những lời cuối của Khương như nhoè đi. Hai tai Hân lùng bùng, cô ngồi phỗng như tượng rồi đột ngột đứng bật dậy.

Không thể như thế! Mình phải ra sân bay", Hân hốt hoảng vùng chạy. Cô va mạnh vào chiếc bàn và đánh đổ ly cappuchino. Dòng cà phê nóng rẫy đổ trên tay cô nhức buốt nhưng Hân không quan tâm.

Cô luýnh quýnh chạy đi nhưng vấp phải chiếc ghế và ngã sõng soài. "Mình và Khương không thể kết thúc như vậy, không thể", Hân bật khóc ngon lành như một đứa trẻ.

Chợt một đôi tay mạnh mẽ nâng cô dậy và ôm siết cô vào lòng. Mùi da thịt quen thuộc khiến Hân như bừng tỉnh. Trước khi Hân kịp nhận biết điều gì đang xảy ra, một nụ hôn nồng nàn gắn chặt lên môi cô và giọng Khương thầm thì: "Em là cọp mà sao mít ướt thế? Anh mới trêu một tí đã khóc, vậy mà nỡ bỏ anh đi suốt một năm trời?".

Hân lắp bắp:"Anh... anh... không phải là anh...". Khương mỉm cười dịu dàng: "Anh chẳng đi đâu cả, có đi cũng phải tha con cọp này cùng đi. Anh chờ em ở đây suốt một năm qua. Em ác lắm, thoả thuận với mẹ mà chẳng nói với anh câu nào".

Anh biết hết rồi sao?".

Sáng nay, mẹ đã kể hết cho anh nghe và dặn anh phải đến đây đón em. Mẹ biết chúng ta yêu thương nhau thật lòng nên không phản đối nữa. Về nhà thôi em, mẹ đã làm thức ăn khuya, chờ con dâu tương lai về đó".

Hân cứ tưởng như mình đang mơ. Cô khẽ dụi đầu vào ngực Khương, miệng cười mà mắt đỏ hoe. Những bao lì xì đỏ đính lục lạc đang đong đưa reo vui như chia sẻ niềm hạnh phúc cùng họ. Mùa xuân đã ở khắp mọi nơi
-----------hết----------------
Hãy Share để cảm nhận được nhiều hơn....

Back to posts
Comments:
[2012-11-29 17:16] Nguy3n_dung.332003:

Kha hay nkung kho co tkat

[2012-12-01 16:49] cành rong biển.:

giá như mình cũng có một mối tình như thế

[2012-11-30 02:21] Kiddyngok:

Kha hay...mjh chj xa px co 3 thag de thj va nhap dh z ma....
tjh yeu chj la ja tao thoj.k dep nhu trog truyen tjh dau.

[2012-11-24 19:38] babe_buon:

noi chung truyen hay, nhung du sao chang bh chuyen ay say ra that dau. mh k tin co ng nhu the

[2012-11-24 03:40] Bekhok:

Ui buon wa dok cau chuyen nay m lai pun them.ngta da hp ui con m tki sao

[2013-01-06 05:04] phuongthuy:

Hjc.2ng do that hp.kon m thj sao cku?m da voj vag,de lo1ty du m rat pun va dau kho

[2012-12-10 00:05] thành đông giao thanh:

truyện thì như thế.......cưới vào lai khák

[2012-11-23 12:54] Langtulanhlung:

Chang co gi hay ca. 1 tinh yeu. Vo van!

[2013-01-09 17:41] Ngoc:

Hj . Chuyen chj de chug mjh doc cho thu jan va y cuoc sog ma thoj . Lm j co ty that su nv.

[2012-12-31 06:45] chi 97:

truyen ku nku tr0g fjm ik.hjx.d0c thj hay nkug su tkat thj dau k0a tke

[2012-12-22 17:27] vntop1:

http://vntop1.xtgem.com
lk phát triển vs các wap master.
Wap tải game, hình nền, đọc truyện hay.

[2013-01-01 13:32] Fchd.wap.sh:

Mời bạn vào thế giới giải trí : http://fchd.wap.sh để tải hình nền tết ,sms tết ,theme tết , tai nhạc giảm dung luong ,game hay mien phi, me ola updated, truyen tinh yeu hay

[2013-01-16 02:46] wapsock.wen.ru:

http://wapsock.wen.ru/ vào xem sex đủ thể loại nào?

[2013-01-16 02:49] wapsock:

http://wapsock.wen.ru/ xem sex nào?

[2013-01-24 20:24] wWw.DenVoiTinhYeu.GoWap.Lt:

wWw.DenVoiTinhYeu.GoWap.Lt Chat ket ban, tim nguoi yeu, wap chat tren dien thoai, wap chat ket ban, wap chat hay

[2012-12-29 13:16] Linhvjpgjrl:

Truyen hay nkung k co tkuk.dung nen dok wa nkju truyen ntnay ma wen mat hjen tkuk cs khak ngjet

[2012-11-23 19:45] 01657362406_gjrl nd:

kug hax cku po.nkug k kh0k dk.u0k j mk kug dk nku co ax tkj t0t pjs max?hjhj.

[2013-02-13 23:47] letruchc....b0y 96:

Uh, cung hay dây, u0c gj?....

[2013-02-16 13:10] Gocs2.wap.mu:

Bạn ơi! Mình mời bạn qua ( GocS2.Wap.Mu) nha. Ở bên đó nhiều người muốn làm quen với bạn lắm. Ở đó vui lắm rất nhiều người qua đó tìm kiếm 1nửa của mình bạn cũng sang thử xem nha. Mình đã qua đây mời bạn hi vọng bạn đồng ý. Mình đợi bạn ở bên đó bạn qua luôn nha. Hi

[2013-02-20 04:48] buonthaydangkay_tamuonchet:

noi chung la hay!!!!


Post a comment

Trâu ơi ta bảo trâu này Trâu ra ngoài ruộng, trâu cày mình trâu. Cấy cày bổn phận con trâu, Ta đang bận nhậu, còn lâu mới cày.
Nhất cóp , nhì quay, tam xoay , tứ giở ! Ra đường thì rất là sang Ai nhìn cũng muốn cùng nàng kết thân Thân rồi lại những phân vâng Quen chi con nhỏ....đứng gần hôichua. Đói lòng ăn sạch thịt gà Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng Uống nước nhớ cái...giếng khoan. Không răng đố mày nhai được Thà hy sinh chứ không bao giờ...chịu chết.. Hôm qua uống nước, tâm tình. Ðể quên điện thoại chụp hình, quay phim Em cầm mà em lặng im Ðể anh phải chạy đi tìm bở hơi.... Khi xưa bé nói yêu anh Anh chê bé nhỏ bé chẳng biết gì, Bây giờ bé đã dậy thì Anh khen bé đẹp bé chê anh già.... Chuồn chuồn bay thấp thì cao Bay cao thì thấp bay vừa thì...thôi Trông em có vẻ có duyên Ra đường ra chợ luyên thuyên suốt ngày Có chồng mà bỏ theo trai. Chết xuống âm phủ được hai cây vàng. Có công mài sắt, có ngày..bong gân Yêu nhau cởi nhẫn cho nhau Kim cương em lấy, đồng thau thìxù Bầu ơi thương lấy bí cùng Mai sau có lúc nấu chung một nồi Đường về đêm tối canh thâu Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Vô duyên đối diện cự om sòm Nhiễu điều phủ lấy giá gương Mai sau có lúc ngoài đường đập nhau Một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy Ăn xem nồi, ngồi xem ghế Ăn ít no lâu, ăn nhiều ... hao của Còn nói còn tát Buồn buồn ra đứng bờ ao Ai ngờ chó cắn buồn ơi là buồn Trên đồng cạn dưới đồng sâu Chồng say vợ xỉn con trâu đi về Còn thời lên ngựa bắn cung Hết thời xuống ngựa lấy thung bắn ruồi Nhà sạch thì mát Bát sạch tốn xà bông Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem nhớ luôn cả mấy hàng kem Anh ăn cho đã chờ em trả tiền Người ta đi cấy lấy công Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề Trông qua, trông lại, trông về Trông khi chủ vắng đánh đề kiếm thêm Một cây làm chảng lên non Ba cô chụm lại mỏi mòn ... lỗ tai Ầu ơ Gió mùa thu mẹ ru con ngủ Năm canh dài cha nhậu đủ cả năm canh Cờ bạc là bác thằng hèn Áo quần bán hết, tòng teng đi ... ăn mày Mấy đời bánh đúc có xương Mấy đời gái chảnh mà thương trai nghèo Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé Để anh về còn nhậu ké vài chai Khi thương anh nói anh cười hết thương anh giống như người điếc câm Gần mực thì bia Gần đèn thì thuốc Con nhà tông không giống lông đỡ giống khỉ Không biết dựa cột mà nghe,cứ le te người ta đấm cho vỡ mặt Miếng ngon giữa đàng, ai đàng hoàng là dại Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản Không mày đố thầy dạy ai Tiên học lễ hậu học .......ăn Có chí thì ghê Gần mực thì đen gần đèn thì cháy Thuận vợ thuận chồng con đông mệt quá Có công mài sắt có ngày chai tay Ăn trông nồi ,ngồi trông người bên cạnh Nhờ trời mưa thuận gió hòa Mày không nghỉ ốm, để tao chépbài. Công dân, Lý, Địa dài dài Môn nào cách nấy ta xài từng chiêu. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây Điểm cao nhớ kẻ cho “quay” hôm nào. Đói thì đầu gối phải bò Kiểm tra ta phải đi “dò” đứa siêu. Muốn sang thì bắc cầu kiều Muốn quay cóp thì phải yêu lấy láng giềng. Ăn lắm nhanh hết miếng ngon Ăn cho chầm chậm để còn tiết sau. Dù ai nói ngã nói nghiêng Chàng lười vẫn cứ triền miên chép bài Không thầy đố mày ...ngồi yên Một cây làm chẳng nên non Ba chàng chụm lại thì nhòm bài nhau Ăn trông nồi , ngồi ...chờ dọn sẵn! Tối mùa thu phim ru chàng ngủ Mai đến trường lãnh đủ một hai Còn trời còn nước còn non Còn chứng lười học là còn đâu mông Nhà sạch thì mát. Bát sạch tốn xà bông. Kính vợ là đắc thọ Sợ vợ là sống lâu Ðể vợ leo lên đầu là trường sinh bất tử Tự trói thì gọi là tu Bị trói thì gọi là tù mọt gông Thân em như tấm lụa đào. Quỷ tha ma bắt lại vào tay anh. Ngày nào cũng chạy loanh quanh. Tới các quán nhậu "thỉnh" anh về nhà. Không nói gần chẳng nói xa. Lấy nhằm chồng nhậu quả là cựcghê ... Ra đường sợ nhất công nông . Về nhà sợ nhất vợ không nói gì.... Yêu anh em chẳng cần chi Chỉ xin anh chiếc A còng mà thôi.... Yêu nhau trái ấu cũng tròn. Ghét nhau đôi dép dẫu mòn cũng chia. Có chí thì nên ...cạo đầu Ðèo cao thì mặc đèo cao Nhưng đèo cao quá ... thì lao xuống đèo Quyết không yêu để tiền uống rượu Khắc tên em lên cổ cánh chân gà Trâu già đi gặm cỏ non Có cười có nói răng trâu đâu còn Thân anh như một cục than Bếp gas hiện đại - không màng tới đâu Thân anh như cỏ chân cầu Mấy thằng con nít đạp nhàu đi qua... Kiếp sau xin chớ làm người Nguyện làm gia súc cho nàng hốt phân Trời mưa bong bóng bập bùng Mẹ đi lấy chồng, con cũng theo trai Em út ba gửi dì hai Ðể ba có cớ ba qua thăm dì Trăng kia ai xẻ làm đôi Gia tài tui đó cưa đôi sao đành Yêu nhau chỉ ngại đuờng xa Ði bộ mòn dép, đi xe tốn dầu Làm trai cho đáng sức trai Ði đâu cũng vác bộ bài sau lưng Thân em như tấm lụa đào Phất lui phất tới chẳng ma nào nhìn Ðồng vợ đồng chồng húp nồi canh cũng cạn Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho bừng bụp nhau Chớ chê em xấu , em già Em đi sửa lại,đẹp ra bây giờ Ðàn ông miệng rộng thì sang Ðàn bà miệng rộng tan hoang cửa nhà Ta nhậu xong ra đứng gốc cây Thả vòi chữa lửa cho bầy kiến la. Gió đưa bắp cải về trời .... Tiền đô ..đưa tiễn em rời cố hương ... Học mà không chơi đánh rơi tuổi trẻ Chơi mà không học bán rẻ tương lai Thôi thì ta chọn cả hai Vừa chơi vừa học tương lai huy hoàng Vợ nóng thì chồng im ngay Nếu không đụng phải "đĩa bay" có ngày! Cá không ăn muối cá ươn. Chồng cãi lại vợ trăm đường thiệt thua! Đất lành chim đậu Đất nhậu chim thành mồi Chồng mà lấy phải vợ khùng Mai sau bảo đảm cũng khùng như ai Ta về ta tắm ao ta Bây giờ bệnh SARS lây ba bốn đường Ai ơi đừng lấy chồng gầy Nửa đêm thức giấc ngỡ mình ôm cây Ai ơi đừng lấy chồng ù Nửa đêm thức giấc ngỡ mình ôm lu Tóc em dài em cài bông hoa huệ Miệng em cười như cái hủ mắm nêm Tóc em dài em cài hoa bí Miệng em cười như ngựa hí trường đua. Ăn trầu nhớ nhã trầu ra Ðừng có nuốt ẩu chết cha bây giờ. Bầu thương lấy bí cùng Mai sau có lúc nấu chung một nồi Ðược voi đòi.....Hai Bà Trưng Quân tử nhất ngôn là quân tử dại. Quân tử nhai di nhai lại là quân tử khôn. Ai bảo chăn trâu là khổ, tôi nay chăn nàng còn khổ hơn chăn trâu Cá không ăn muối cá ươn Con không ăn muối.....thiếu iot rồi con ơi. Không mày đố thầy dạy ai Trăm năm bia đá cũng mòn Ngàn năm bia...rượu vẫn còn trơtrơ Chỉ có bia mới hiểu, bụng mênh mông nhường nào Chỉ có bụng mới biết, bia đi đâu về đâu Nín, nín đi con Ngủ, ngủ đi con Mẹ ... đi ngủ trước nghe con Châm Ngôn Thánh Hiền Ta làm sai mà khen ta, ấy là hại ta Ta làm đúng mà khen ta, ấy là bạn ta Ta làm sai mà sửa ta, ấy là thầy ta Ta làm sai mà la ta, ấy là bố mẹ ta Ta làm đúng mà la ta, ấy là vợ ta Ta làm sai mà chửi ta, ấy là hàng xóm ta Ta làm đúng mà chửi ta, ấy là kẻthù ta Danh ngôn bất hủ ( Vui ) Ta có thể cưỡng lại tất cả mọi thứ ... trừ sự cám dỗ Anh xa em 30 ngày mà anh cứ tưởng chừng như ... nửa tháng Thật ra có rất ít phụ nữ đẹp. Không phải vì phụ nữ không biết làm đẹp mà vì họ làm hoài mà...vẫn không đẹp Ai cũng giữ lời hứa nếu họ còn nhớ đã hứa những gì Không phải người đàn bà nào cũng đẹp và không phải người đẹp nào cũng là đàn bà Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ...không đẹp Em đứng 1 mình em xinh nhất hội Muốn thắng trong điền kinh thì tốt nhất là vừa chạy vừa ....rải đinh Bom nguyên tử là phát minh để....kết thúc các phát minh khác Nếu không bắt đầu thì sẽ không có kết thúc. Nhưng...nếu không có kết thúc thì ... cũng sẽ không có bắt đầu Vào phòng thi, gặp đề khó cách mấy ta cũng không sợ, chỉ sợ ... thằng kế bên không làm được thôi 1 ngày có 24 giờ, cho nên trong một két bia sẽ có 24 chai ... Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà là cùng nhau nhìn về... cái xe dựng ở gốc cây kẻo nó chôm chỉa mất. Ðừng bao giờ xem Tivi mà quên chưa cắm điện, và nhớ là đang ăn thì không được đánh răng đâu đấy ! Bạn có biết ai mà bạn ghét nhất và căm thù nhất không,Ðó chínhlà.....kẻ thù của bạn Tình yêu như bông hồng thủy tinh, rực rỡ lung linh nhưng mong manh dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên đa số người ta thường trang bị thật nhiều...đễ lỡ vỡ còn có cái mà thay Xăng ..có thể cạn, lốp ...có thể mòn , nhưng số máy, số khung thì không bao giờ thay đổi Bạn có thể là anh hùng nếu bạn tên là Hùng và bạn có 1 đứa em Bạn có thể là bác sĩ mà không cần học nếu bạn tên Sĩ và có 1 đứa cháu Con gái đẹp là con gái trong mơ,con gái ngoan là con gái...trong nhà trẻ Nước mắt em đang rơi ướt nhoèdòng chữ ....(thư điện tử cho người yêu.) Sao cái thằng ấy dốt thế, mình không biết mới hỏi nó chứ! Bạn hãy nhớ đừng bao giờ nhìn thẳng vào..... mặt mình mà hãy nhìn qua gương Nếu ở gần một người mà bạn thấy thời gian trôi thật nhanh còn khi xa người đó bạn lại thấythời gian trôi qua thật chậm thì bạn nên đem đồng hồ đi sửa. Hãy sống để được chết một lần.

Home3 1Trang chu
Online Users|10|12727|
© 2011 copyright bynhat ha
Nhathak34@gmail.com
C-STAT

|Tai game danh bai|Tai chu de|Socbay imedia|Tai game viet hoa|Game bluetooth|Game real football|Tai game ban sung|truyen hay|